Ở đó, Disney bỗng dưng chẳng còn phép màu.
Paris chẳng còn lãng mạn.
New York chẳng còn đứng lên.
Vạn Lý Trường Thành chẳng còn là pháo đài
Và Thánh địa Mecca hoàn toàn trống trải.
Những cái ôm và nụ hôn trở thành vũ khí sát thương, không thăm viếng bố mẹ và bạn bè trở thành cử chỉ yêu thương.
Đột nhiên ta nhận ra sức mạnh, sắc đẹp và tiền bạc đều vô nghĩa, vì ta chẳng thể có được nguồn ôxy mà ta mặc nhiên vẫn có.
Thế giới thì vẫn tiếp tục đời sống của mình, một đời sống thật đẹp. Nó chỉ nhốt con người lại trong những cái lồng. Phải chăng nó muốn gửi đến ta một thông điệp:
“Này loài người, ta không cần các ngươi. Không khí, đất đai, nguồn nước và bầu trời vẫn ổn dù không có ngươi. Khi trở lại, hãy nhớ: các người chỉ là khách trên hành tình này, chẳng phải là chủ của ta”.
Ai đó đã viết những dòng trên và nó đang viral trên các mạng xã hội phương tây. Tìm mãi không ra tác giả của lời đó, ngoài những chữ “Anonymous” ở cuối trích dẫn. Cuối cùng, xin các thêm một câu, được cho là của Tiên tri Muhammad: “Hãy đến và rời khỏi hành tinh này như một người xa lạ, hoặc một lữ khách”.